MỞ CỬA TRÁI TIM
SÁNG TÁC: NI SƯ TRƯỞNG THÍCH NỮ GIÁC LIÊN
TRÌNH BÀY: ANH DUY
THU ÂM - MIX - MASTER: NBORO
HÒA ÂM - PHỐI KHÍ: PHẠM HOÀNG HÀ
VIDEO: HD MUSICAL
.........................................
#mocuatraitim #anhduy #cophongdaiviet
Sau 1 loạt ca khúc vui tươi để chào đón mùa xuân, ca khúc tiếp theo mà Duy muốn gửi đến mọi người là ca khúc MỞ CỬA TRÁI TIM của NI SƯ TRƯỞNG THÍCH NỮ GIÁC LIÊN. Cũng giống với sau những tiếng ồn là một khoảng lặng để chúng ta tĩnh tâm về cuộc đời, về con người, về xã hội. Đặc biệt, những ngày đầu năm 2020 là dịch cúm corona đang bùng nổ trên toàn thế giới. Bất hạnh, thiên tai hay những đau khổ trong đời người đều để làm rõ ý nghĩa chữ VÔ THƯỜNG. Vì thế, mong các bạn khi nghe ca khúc này, hãy yêu thương những người thân bên cạnh mình nhiều hơn nữa
Bối cảnh bài hát:
Trích lời tựa của Ni sư trưởng Thích Nữ Giác Liên:
" Năm 2008. Tôi có duyên di mỹ Florida Tampa, rất chua xót nghe cơn bão 7.8 ở Miến Điện trên 100.000 người chìm trong biển nước, và Trung Quốc, tỉnh Tứ Xuyên trên 70.000 người chết ngợp. Để tưởng niệm người bất hạnh. Đạo ca: Mở Cửa Trái Tim và Gọi Khách Trần gợi người quá cố và lòng thành kính gởi quý đạo tâm cũng sống chung ngôi nhà vũ trụ, chung niềm đau nhân thế! Không gì e ngại cả, vì ta từ cuộc sống sinh ra, kiếp luân hồi đã ấn định... Chúng ta sống an lạc trong miền vui tự tánh ( A - Di - Đà -Phật ) "
© Copyright by Anh Duy Official and Anh Duy Channel ☞ Do not Reup!
LYRICS:
Mở cửa trái tim! Nghe đất trời phong ba bảo tố
Mở cửa trái tim! Nghe thương sầu cho kiếp nhân sinh
Giấc mộng vàng, xây lâu cao gác tía
Tang thương kinh hoàng, gió lốc vô tình
Đưa muôn người vào giấc ngủ thiên thu
Ôi! Tai ương vì sao từ kiếp nào gieo oan trái
Đất vỡ không dung tình, thủy triều cuốn hút nhân sinh
Quan Âm ngày ơi, Bồ Tát oai linh
Đôi tay ngọc ngà, nâng bình tịnh thủy
Cứu khổ muôn loài, vạn vật chúng sinh
Ôi hồn oan về đâu, mịt mù u tối
Hãy nương bóng Phật Đà vào thế giới hư vô
Mở cửa trái tim! Nghe khối sầu tang thương biến đổi
Lòng người rối ren như đi vào ngõ tối không tên
Qủa địa cầu, chung niềm đau nhân thế
Vũ trụ nghẹn lời, trăng treo lưng trời
Đưa ta về tìm bến Giác Chơn Như
Ý kiến bạn đọc