Một hôm người em gái đánh mất chiếc trâm cài tóc bằng ngọc tại nhà Triệu-sinh, nhưng tìm mãi vẫn không thấy. Người em gái này cho rằng người hầu của chị mình đã lấy cắp. Người hầu bị mắc oan, mới đến một miếu kế cận cầu xin Thần-Minh chỉ dẫn. Vị Tiên đến giáng cơ, là Hà-Tiên-Cô. Tiên-Cô viết:
– Chuyện này không thể nói được.
Gia nhân lại khóc lóc cầu thêm:
– Người phàm không biết mới cầu đến Thần-Tiên, chẳng lẽ Thần-tiên lại để người lành mắc oan hay sao? Cúi xin Tiên-Cô từ-bi chỉ giúp.
Tiên-Cô viết:
– Về nhà tìm trên giường của chủ nhà sẽ thấy.
Người hầu đem lời của Tiên-Cô về báo cho bà chủ hay. Vợ Triệu-sinh trở về phòng mình, quả nhiên tìm thấy chiếc trâm cài tóc của người em gái mình để trên đầu giường. Nguời chị đem chiếc trâm trả lại cho em gái và trách người em về tội bất trinh, gian thương với chồng mình. Người em giận và nói:
– Rõ là người nhà của chị lấy cắp mà chị lại còn vu oan và làm nhục danh tiếng của em.
Nói xong bèn khóc òa lên, và lấy tay chỉ lên trời thề rằng:
– Nếu em có làm chuyện ám muội với chồng chị thì sẽ bị Thiên-lôi đánh chết.
Người chị tin vào lời thề của người em gái, và đuổi người hầu đi ra khỏi nhà. Trong đêm hôm đó, Triệu-sinh lại cùng cô em vợ hẹn hò với nhau. Bỗng nhiên mưa to gió lớn, sắm sét đánh vào nhà Triệu-sinh. Vu thị thấy đêm đã khuya mà vẫn chưa thấy người chồng trở về phòng, trong lòng cảm thấy kỳ lạ. Sáng hôm sau thức dậy, Vu thị thấy người chồng và em gái mình đếu bị sét đánh chết, hai xác nằm lõa lồ ở hậu sân, thân mình cháy đen, trông thật thảm thương.
Chỉ Thiên-địa dĩ chứng bỉ hoài, dẫn Thần-minh nhi giám hiệp sự.
Thích nghĩa: Trong tâm suy tính đến chuyện bất chính mà còn chỉ Trời đất chứng giám, đã làm chuyện nhơ uế xấu xa mà lại thề lạy Thần-minh làm chứng.
Chú giải: “Bỉ” là bỉ ổi, đê hèn, “hiệp sự” là việc nhơ nhuốc, xấu xa. Thiên-Địa có chánh-khí, Thần-Minh chánh trực quang minh, lẽ nào lại làm chứng cho những việc nhơ nhuốc xấu xa của người đời?
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn