00:12 26/03/2018
Thấp thoáng dưới bóng Đa trước cổng chùa, bóng dáng ông Khèo rụt rè nửa bước nửa lui trước hai tôn tượng Di Lặc và Đại Thông Trí Thắng Như Lai, trên tay ông cầm mấy bông hoa cúc vàng và một chiếc túi ni lông chắc là đồ lễ ông mang lên chùa cúng Phật ngày rằm, thấy ông rụt rè mấy vãi bà đi sau chào ông bằng câu A Di Đà Phật, câu niệm danh hiệu và cái chắp tay cúi chào ấy, như một luồng điện chạy khắp cơ thể ông thôi thúc ông, giục giã ông tiếp bước, và rồi ông mạnh dạn bước theo sau mấy bà vãi lên chùa làm công quả, vào trong Tam Bảo ông vội chắp hai bàn tay vào nhau mà khấn mà vái xì xụp liên hồi, không biết từ bao giờ mà ông lại biết và tin tưởng đến Phật Pháp nhiều như ngày hôm nay, đây cũng là một điều lạ, và cũng là dấu hiệu của sự chuyển biến về sự coi trọng Phật, Pháp, Tăng trong lòng người dân xã nơi mà ông sinh sống.