Trong các Tông về Đại Thừa Thiền Tông xưng là “Trực chỉ chơn tâm, kiến tánh thành Phật” cũng tự gọi là “giáo ngoại biệt truyền”. Trong 13 vị Tổ Sư của Tịnh Độ Tông, hết 6 vị nguyên là Thiền Sư chánh truyền: tam Tổ Thừa Viễn Thiền Sư, lục Tổ Vĩnh Minh Thọ Thiền Sư, bát tổ Phật Huệ Thiền Sư, cửu tổ Ngẫu Ích Thiền Sư, thập tổ Tỉnh Am Thiền Sư, Thập nhất tổ Triệt Ngộ Thiền Sư. Các ngài ấy từ thiền qua tu tịnh, hoằng dương pháp môn Tịnh độ. Tại sao các ngài không hoằng thiền mà trở lại hoằng tịnh? Có hai nguyên nhân
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường nghe Cổ đức dạy: “Buông xả tất cả sẽ được tất cả”. Hành giả tu theo pháp môn Tịnh Độ, không những phải đủ ba điều kiện Tín, Hạnh, Nguyện mà còn phải tập buông xả vật bên ngoài thân và trong tâm và không còn tâm lý “tham sống sống sợ chết” thì giờ phút lâm chung chắc chắn vãng sanh về thế giới Cực Lạc. Câu chuyện cư sĩ Thiện Nhơn là một tấm gương cho hàng Phật tử chúng ta noi theo.
Thượng tọa Thích Phước Minh, thế danh là Trần Ngọc Tỷ, sinh năm 1915 tại làng Mỹ Thạnh Trung, quận Tam Bình, tỉnh Vĩnh Long. Năm 17 tuổi, Thượng tọa đến chùa Rạch Rừng thuộc xã Hòa Bình, quận Tam Bình xin quy y Tam Bảo với Hòa thượng Thích An Sơn (thường gọi là Sư ông núi Tượng).