Sự tu chính ba nghiệp
Giúp chứng cảnh chơn như
Sửa tu là tâm trừ
Nghiệp tham ái nóng giận
Si mê cùng tật đố
Ngã mạn với kêu căng
Chớ chạy theo hình thức
Say đắm nẻo lợi danh
Chuộng địa vị quyền hành
Khoe thông minh tài giỏi
Phải sanh lòng giác ngộ
Niệm thanh tịnh từ bi
Dõng tiến mà kiên trì
Sáng suốt mà khiêm hạ
Tự nghĩ mình xưa nay
Đã tạo nhiều nghiệp chướng
Chịu nhẫn nhục sám hối
Biết an phận tùy duyên
Duyên tốt chẳng kêu khoe
Duyên xấu chẳng thối não
Bình tĩnh mãi tiến tu
Như bơi thuyền ngược nước
Về biển Tát Bà Nhã
Đến bảo sở an vui.
Đó là phần tu tâm
Hợp với lý giải thoát
Sự tu là thân nghiệp
Lễ kinh Phật, sám hối
Khẩu nghiệp trì chú, kinh
Hoặc niệm Phật khen ngợi
Ý nghiệp giữ thanh tịnh
Mật tu môn lục niệm
Nguyện đền đáp bốn ân
Nguyện mình cùng chúng sanh
Sanh cõi vui thành Phật
Đời đời gặp chánh pháp
Tu sáu độ muôn hạnh
Tâm Bồ Đề độ sanh
Trần kiếp không thối chuyển
Tu sự mà bỏ lý
Làm sao mở chân tâm
Tu lý mà phế sự
Cũng không thể thành Phật
Tu sự chẳng chấp tướng
Thì tức sắc là không
Tu lý không bỏ sự
Đó tức không là sắc
Lý chính thật chân không
Sự là phần diệu hữu
Chân không tức diệu hữu
Diệu hữu tức chân không
Nếu chưa đạt lẽ nầy
Thà tu hành chấp có
Đừng cầu cao bát tướng
Mà lạc vào ngoan không
Đây chính hầm khổ đọa
Kẻ thông minh đời nay
Đa số mắc lỗi nầy
Xưa có sư Tông Thắng
Tài huệ biện cao siêu
Vì ỷ giỏi kiêu căng
Nên bị nhục chiết phục
Hổ thẹn muốn tự vận
Thọ thần hiện thân khuyên
Sư nay đã trăm tuổi
Tám mươi năm lầm lạc
May nhờ chút Thánh nhân
Huân tu mà học đạo
Tuy có chút công đức
Mà lòng hay bỉ ngã
Ỷ thông minh biện bác
Lấn người không khiêm hạ
Lời cao hạnh chưa cao
Nên phải bị quả báo
Từ đây nên tự kiểm
Ít lâu thành trí lạ
Các Thánh đều tồn tâm
Như Lai cũng như vậy.
Lại có kẻ đua tướng
Tranh Thượng tọa Ni sư
Mượn thuyết pháp tụng kinh
Để mưu cầu lợi dưỡng
Giành đệ tử chùa chiền
Lập bè đảng quyến thuộc
Thấy có ai hơn mình
Liền thị phi tật đố
Hại thầy bạn, phản đạo
Lừa dối hàng tín tâm
Lời nói thật rất cao
Việc làm thật rất thấp
Lý sự đều sai trái
Hạng ấy hiện rất nhiều
Tạo biển khổ thêm sâu
Khiến đau lòng tri thức
Lý sự đại lược thế
Công đức làm sao được
Phật là Đại Y Vương
Pháp là diệu tiên dược
Là phương thuật rất mầu
Là như ý bảo châu
Hay trừ nạn nghèo khổ
Khiến cho được giàu vui
Hai trừ tất cả bịnh
Khiến mau được bình phục
Hay trừ nạn yểu số
Khiến thọ mạng dài lâu
Hay khỏi các tai ách
Như bão lụt binh lửa
Giặc cướp cùng tà ngoại
Ác thú với độc xà
Các yêu ma quỷ mị
Nạn động đất xe thuyền
Những phù chú ếm đối
Đều phá tiêu tan hết
Cho đến trừ tội chướng
Sanh trưởng phước huệ to
Cứu chúng đọa tam đồ
Siêu lên bờ giải thoát
Chuyên tụng một phẩm kinh
Một chân ngôn hiệu Phật
Thì thành tựu các nguyện
Thỏa mãn các mong cầu
Chỉ sợ người không tin
Hoặc tin mà không sâu
Lại ngại không thực hành
Hoặc hành không bền lâu
Không chí tâm khẩn cầu
Chí tâm là không vọng
Trì niệm quên thân tâm
Lặng lẽ dứt phân biệt
Không trong ngoài người cảnh
Khi đi đứng thức ngủ
Chẳng bỏ câu trì niệm
Lúc thư gấp an nguy
Cũng vững vàng trì niệm
Cho đến khi sắp chết
Vẫn như thế trì niệm
Đắc thất đều do đây
Phật cũng khó cứu vớt
Huống nữa là phàm tăng
Giúp ích được gì đâu
Nhớ lời Cổ Đức dặn
“Ta có một bí quyết
Khẩn thiết khuyên bảo nhau
Là hết lòng thành kính
Nhiệm mầu, cực nhiệm mầu”
Hãy ghi nhớ điều nầy
Lắng lòng suy gẫm sâu!!!
Trời xanh suối biếc một bầu
Ánh trăng vẫn sáng một màu xưa nay
Mà sao đời đạo đổi thay
Cỏ hoa đượm nét u hoài thêm thương
Sóng dồn bọt biển tà dương
Con thuyền cứu độ khuất đường vân yên
Bụi hồng tung gió đảo điên
Vô tình mai nở dịu hiền cành xuân.
- Thích Vô Nhất-
Hòa Thượng Thích Thượng Thiền Hạ Tâm, Hiệu Liên Du
Nguồn tin: Bao Giác Ngộ
Ý kiến bạn đọc